Giáo Hạt Cà Mau

Đức Thánh Cha nhắc lại Lời nguyện Rước lễ Thiêng liêng cho những ai không thể rước lễ vì đại dịch coronavirus

Khi nhiều người Công Giáo trên khắp thế giới thấy mình không thể nhận Bí tích Thánh Thể do đại dịch coronavirus, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhắc lại một Lời nguyện Rước lễ Thiêng liêng có thể được đọc từ nhà khi chúng ta theo dõi các thánh lễ trực tuyến.

PopeFrancis_21Mar2020_02.jpg

Lời nguyện Rước lễ Thiêng liêng

Lạy Chúa Giêsu,

Con tin rằng Chúa đang ngự thật trong Bí tích Thánh Thể. Con yêu Chúa trên tất cả mọi sự, và con mong ước được rước Chúa vào trong tâm hồn con.

Song le bây giờ con chẳng được rước thật Mình và Máu Thánh Chúa, thì ít nữa lại xin Chúa hãy ngự vào lòng con cách thiêng liêng.

Con ôm ấp Chúa như thể Chúa đã ngự trị trong lòng con và liên kết cả toàn thân con với Chúa. Xin đừng bao giờ để con xa lìa Chúa.

Amen.

Spiritual Communion Prayer

My Jesus,

I believe that You are present in the Most Holy Sacrament of the altar. I love You above all things, and I desire to receive You into my soul.

Since I cannot at this moment receive You sacramentally, come at least spiritually into my heart.

I embrace You as if You were already there and unite myself wholly to You. Never permit me to be separated from You

Amen.

Đức Thánh Cha đã đọc lời nguyện trên trong thánh lễ sáng thứ Bẩy 21 tháng Ba tại nhà nguyện Santa Marta trước khi đặt Mình Thánh Chúa vào Mặt Nhật để chầu Thánh Thể vào cuối Thánh lễ.

Rước lễ Thiêng liêng là sự hiệp nhất của chính chúng ta với hy tế Thánh lễ thông qua cầu nguyện, và có thể được thực hiện cho dù chúng ta có thể rước lễ hay không.

Trong bài giảng thánh lễ, Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng trong bối cảnh khó khăn của Mùa Chay năm nay, một trong những cách tích cực để gặp gỡ Chúa mà ai cũng có thể làm được là thông qua lời cầu nguyện. Chúng ta cầu nguyện với Chúa. Chúng ta trở về với Ngài.

Đức Thánh Cha đã trình bày sự tương phản trong hai phong cách đến với Chúa. Ngài nhắc đến ba ví dụ từ các sách Tin mừng: đó là câu chuyện người con trai lớn và đứa con trai hoang đàng, người đàn ông giàu có và Ladarô, và câu chuyện người Pharisêu và người thu thuế từ bài Phúc âm trong ngày.

Người Pharisêu trong Tin Mừng là hình ảnh thu nhỏ của phong cách tự phụ.

Ông ta đi cầu nguyện, nhưng để nói ông ta tốt đến mức nào – như muốn nói với Chúa, ‘Hãy xem tôi tốt là dường nào! Nếu Chúa cần bất cứ điều gì, hãy cho tôi biết và tôi sẽ giải quyết vấn đề của Chúa. Cách ông ta giao tiếp với Chúa có thể tóm tắt là “tự phụ”. Có lẽ ông ấy đã thực thi mọi điều luật buộc phải làm: tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi. Tôi OK! Khi chúng ta đến với Chúa quá tự tin vào chính mình, chúng ta sẽ rơi vào tình trạng tự phụ giống như con trai trưởng, hay người đàn ông giàu có không cần bất cứ điều gì.

Một phong cách khác, được diễn tả qua người thu thuế trong bài Phúc âm, cho chúng ta thấy cách đúng đắn để đến với Thiên Chúa. Anh ta không dám đến gần bàn thờ nhưng đứng từ xa, thậm chí không dám ngước mắt lên trời. Đấm vào ngực mình, người thu thuế nói: Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội.

Qua câu chuyện này, Chúa dạy chúng ta cách cầu nguyện, và làm thế nào để đến gần Chúa – Đó là hãy khiêm nhường. Hãy cầu nguyện với linh hồn của chúng ta được phơi bày, không trang điểm hay trang hoàng chúng ta với các đức hạnh của mình. Như chúng ta đọc vào đầu Thánh lễ, Ngài tha thứ cho chúng ta mọi tội lỗi. Nhưng Ngài cần chúng ta chỉ cho Ngài thấy những lỗi lầm của mình. Tôi phải cầu nguyện đối diện với một linh hồn phơi bày. Như thế chúng ta mới hạ thấp bản thân chúng ta. Hành trình này là thực tại của chúng ta. Người duy nhất hiểu được thực tại của mình trong câu chuyện này là người thu thuế. ‘Lạy Chúa là Thiên Chúa con, con chỉ là kẻ tội lỗi. Đó là thực tại.’ Nhưng tôi nói rằng tôi là kẻ tội lỗi không phải bằng miệng lưỡi mà bằng trái tim.

Để kết luận, Đức Thánh Cha cầu xin Chúa dạy chúng ta hiểu thái độ này khi bắt đầu cầu nguyện.

Khi chúng ta bắt đầu cầu nguyện bằng những lời biện minh của riêng mình, với những an ninh của chúng ta, thì đó không phải là lời cầu nguyện. Điều đó giống như nói chuyện với một tấm gương. Thay vào đó, khi chúng ta bắt đầu cầu nguyện với thực tại thực sự của mình – Tôi là một người tội lỗi – thì đây là một bước tiến tốt trong việc để cho Chúa nhìn vào chúng ta. Xin Chúa Giêsu dạy chúng ta điều này.

Đặng Tự Do

(vietcatholic 21.03.2020/ Catholic News Agency)

Facebook
Twitter

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *