Giáo Hạt Cà Mau

Tiếng Nói Từ Đôi Bàn Tay

 

 

Phòng cấp cứu chuyển một bệnh nhân xuống khoa tim mạch. Bệnh nhân này tóc dài, râu tua tủa, dơ bẩn và béo ị một cách bệnh tật. Ông khoác hờ hững một chiếc áo jacket bằng da cáu bẩn và rách tươm. Toàn thân ông bốc mùi nồng nặc của rượu, của mồ hôi đã lâu không tắm giặt, và nhất là cái mùi của những bãi rác mà ông thường lê la ở đó.

Thoạt nhìn thấy ông được đẩy vào phòng, những nữ y tá đã giật mình và bối rối nhìn nhau. Họ như muốn nói với nhau:

– Đừng, tôi không muốn chăm sóc người này.

Dường như những y tá đang nói với nhau bằng ánh mắt. Họ lấm lét nhìn Bonnie, người y tá trưởng vốn nổi tiếng nghiêm khắc và nguyên tắc. Ai cũng sợ bị phân công tắm rửa cho người đàn ông mới được chuyển vào. Bonnie nhìn quanh một lượt rồi quyết định một điều mà không ai có thể nghĩ đến:

– Đây sẽ là bệnh nhân của tôi.

Bonnie nhanh nhẹn mang găng tay cao su và một mình chuẩn bị xà phòng, thuốc sát trùng, dao cạo . ..

Dịu dàng và dè dặt, Bonnie vừa tẩy rửa vừa giúp người đàn ông không còn cảm thấy sợ sệt nữa. Cô nhẹ nhàng nói:

– Vào những ngày lễ chúng tôi rất bận bịu. Nhiều khi việc vệ sinh cho các bệnh nhân cũng được làm một cách qua loa. Ông hãy thư giãn cơ thể và cảm nhận làn nước mát này. Nó sẽ làm ông cảm thấy dễ chịu vì bệnh viện là nơi làm cho người ta thấy yêu cuộc sống hơn.

Thân thể người đàn ông, đầy những vết sẹo nham nhở. Có thể ông đã nghiện rượu, ma tuý, đã từng tham gia trong các băng đảng . . . Bonnie vừa chùi rửa vừa cầu nguyện cho một linh hồn bị vùi dập trong cuộc đời khắc nghiệt này.

Công đoạn cuối cùng của Bonnie là xoa sữa làm ấm cơ thể và thoa phấn trẻ em lên người bệnh nhân. Ngược với vóc dáng dữ tợn, khi úp mặt vào gối để được xoa bóp ở lưng, người đàn ông tấm tức khóc, nước mắt mặn chát tự nhiên cứ trào ra qua hai làn mi. Khi quay lại, đột nhiên ông ta nhìn Bonnie với một ánh mắt xanh lơ đẹp kỳ dị:

– Cám ơn cô. Đã lâu lắm rồi không có ai chạm vào người tôi một cách dịu dàng thế này! Dường như trái tim tôi cũng đang liền sẹo!

Quý vị và các bạn thân mến !

Nếu được xuất phát từ trái tim yêu thương thì tiếng nói từ đôi bàn tay có sức mạnh cảm thấu lòng người hơn cả tiếng nói phát ra từ môi miệng. Người đàn ông trong câu chuyện nêu trên với thân thể đầy những vết thương nham nhở và một tâm hồn mang nặng những đau khổ, tổn thương, thế nhưng sau những giây phút được đôi bàn tay của cô y tá ân cần chăm sóc, ông ta đã bật khóc một cách hạnh phúc vì cảm nhận rằng trái tim của mình đã liền sẹo. Khi tiếp xúc với những phận người bất hạnh, nếu chúng ta bất chấp những hình thức kém tươi tốt, thiếu sạch sẽ của những thân thể tiều tụy, để đem lại cho họ những cử chỉ yêu thương, âu yếm, là chúng ta đã đem lại cho họ niềm tin tưởng hạnh phúc rằng họ vẫn được mọi người yêu thương, họ vẫn rất đáng yêu. Điều đó giúp họ có thêm hơi ấm để tiếp tục sống và thêm tin tưởng rằng cuộc sống dễ thương biết bao .

Nhiều người làm công tác từ thiện đã chia sẻ rằng, khi đi thăm một trại mồ côi điều làm cho các em bé ở đây hạnh phúc không chỉ là những quà tặng, bánh kẹo nhưng là những ôm hôn không ngần ngại của họ dành cho những tấm thân bé bỏng có phần nhếch nhác hơn so với những đứa trẻ bình thường. Đến viếng một trung tâm dưỡng lão, điều làm cho các cụ già cảm thấy ấm lòng đó là những cái siết tay thân ái, những vuốt ve gần gũi trên những hình hài đã hao mòn vì những năm tháng cô đơn. Chúng ta không chỉ trao tặng cho nhau vật chất, mà còn có thể đem lại niềm vui và hạnh phúc cho nhau bằng cách thể hiện những cử chỉ yêu thương dù rất đơn sơ, nhỏ nhoi. Một ánh mắt trìu mến và cảm xúc ấm áp từ đôi bàn tay, những lối giao tiếp phi ngôn ngữ này có khả năng thay được ngàn vạn lời trái tim muốn nói.

Chúa Giêsu cũng nhiều lần nói bằng đôi bàn tay trong thời gian rao giảng Tin Mừng của Ngài. Phúc Âm thánh Lc 4,12-13 tường thuật lại rằng khi người phung cùi đến xin Chúa Giêsu chữa bệnh, Người giơ tay đụng vào anh ta và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi” . Và người phung cùi đã được sạch bệnh. Với quyền năng Đấng Tối Cao, Ngài chỉ cần phán một lời thì chứng phong cùi cũng sẽ biến khỏi người bệnh. Nhưng Chúa Giêsu vẫn chạm tay của mình vào thân thể cùi lở, hôi hám đó để người bệnh cảm nhận rằng anh ta vẫn được không hề bị ghê gớm, ghét bỏ nhưng ngược lại, anh ta vẫn nhận được tình yêu thương, sự cảm thông qua sự va chạm thân thiện của Ngài.

Lạy Chúa, ai trong chúng con cũng khao khát được yêu thương, và nhất là khi tình yêu đó được thể hiện bằng những cử chỉ âu yếm cụ thể. Xin cho chúng con biết ôm lấy những người đau khổ, nhẹ nhàng lau nước mắt cho những ai đang than khóc, nắm tay người đang thất vọng vì họ sẽ cần lắm những chỉ an ủi, ôm ấp yêu thương của chúng con. Và qua những anh em đau khổ này chúng con cũng thể hiện được tình yêu của chúng con đối với Chúa, vì Ngài cũng đã dạy rằng: “ Những gì các con làm cho các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các con đã làm cho chính Ta”. Amen.

Bình Minh 

Facebook
Twitter

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *